Thứ Ba, 15 tháng 7, 2014
cha mẹ chia phe , con lãnh đủ
Ý rằng mình không gặp dịp tốt trong hôn thú , chị H. Năng trút bầu tâm tư với con gái ngay từ khi bé còn rất nhỏ , chị quy kết bao lăm tội lỗi cho chồng , làm cô bé luôn ác cảm và lạnh nhạt với cha mình. Đớn đau hơn là hậu ly hôn , mỗi lần anh X. Nhá con đến thăm thì dù bé mới mười tuổi nhưng đã biết chì chiết và trách mắng cha không ngớt , khiến anh rất đau lòng. Giảng giải , phân bua đúng sai thì chẳng khác nào là kể xấu mẹ nó , nên anh đành im lặng chấp nhận.Một trường hợp khác , về làm dâu trong một gia đình gia trưởng , chồng là con trai một , chị D. ngậm đắng nuốt cay cho đến khi sinh được cháu đích tôn cho gia đình chồng. Biết “cái giá” của con trai nên ngay từ nhỏ chị đã rèn con rất kỹ để con biết yêu sách và giúp mẹ trả lại món nợ năm xưa! Mỗi khi cần gì , chị cứ nói đó là ý của đứa cháu đích tôn! Mỗi lời nói của “ông trời con” là mọi người lớn buộc phải nghe theo , từ đó vị thế của chị trong gia đình chồng cũng đổi khác. Khi dùng trẻ làm thuê cụ cho những mục đích của mình , người lớn đã vô tình làm vẩn đục tâm hồn trẻ. Lối giáo dục gieo căm giận trách móc , hận cừu vào sâu trong trí óc non nớt của trẻ , sẽ khiến thế giới nội dung tâm trạng trẻ chẳng thể phát triển cuộc giải trí lành mạnh. Đứa trẻ mang trong lòng những xúc cảm căm ghét , hận cừu và trả miếng người nhà yêu của mình thì bản thân đứa trẻ cũng bị thương tổn , đớn đau , lớn lên cùng cảm giác bất an , đến một lúc nào đó xúc cảm của trẻ cũng chai sạn , trẻ sẽ không có xác xuất biết thổ lộ xúc cảm , biết cảm thông… từ đó bị trở ngại tiếp xúc với nhau và hòa nhập xã hội.Sự phản ứng của con cái trước mâu thuẫn của người lớn , chọn lựa thái độ hoài nghi và hành vi xử sự thế nào , phần lớn có tác động đến một điều gì đó từ cách giáo dục và thái độ hoài nghi của cha me . Hãy cho con sống đúng vị trí , đúng lứa tuổi , đừng bắt trẻ “vượt rào” quá sớm để xen vào chuyện của người lớn.Ở những gia đình mà khi chống đối người lớn biết lắng nghe và cư xử quý trọng nhau , con cái sẽ không dám xen vào mối giao thiệp của bác mẹ , “chia rẽ” bác mẹ , mà biết thể hiện sự quan hoài , thầm lặng làm vai trò sứ thần để hàn gắn và kết nối bác mẹ. Ý thức bổn phận ấy sẽ giúp trẻ có thêm kỹ năng xử sự và giải quyết các vấn đề của cuộc sống. ĐỨNG VỀ PHE NÀO CŨNG KHÔNG HAY Lê Tuấn Anh , sinh viên đại học Ngoại thương TP.HCMEm thấy nhà nào cũng có cãi nhau , mình đứng về phe nào cũng không hay. Có lần gần nhất , vì chuyện hơi lớn , em phải méc mẹ để mẹ trò chuyện với ba. Tại em không nói được nên để mẹ nói có hiệu quả hơn. Nhìn chung , em thấy nói không hay về “đối phương” trước mặt con cái là không ngay thẳng. Điều đó sẽ làm thương tổn hình tượng về người sinh ra mình. Theo em , đưa lại hiệu quả tốt nhất ba mẹ đừng cãi nhau trước mặt các con mà nên tìm không gian riêng để nói chuyện.CÓ THÊM tiếng nói khéo léo CỦA MÌNH SẼ LÀM MỌI CHUYỆN biến chuyển TỐT ĐẸPCao Thị Kim Thoa , sinh viên đại học Khoa học xã hội và nhân bản TP.HCMGia đình em thuộc kiểu truyền thống ba thế hệ và hơi nặng lễ giáo nên trong nhà ít khi xảy ra cãi vã lớn tiếng. Mọi người đều quý trọng lẫn nhau nên chưa bao giờ em bị lôi kéo về phe ai cả. Khi chưa đến tuổi trưởng thành có lần chứng kiến cảnh cãi vã , thậm chí vợ bị chồng hành động tàn ác ở nhà láng giềng , em bị ám ảnh nhiều nên về sau rất sợ khi thấy bác mẹ to tiếng với nhau. Lớn hơn một tí , em thấy nếu có thêm tiếng nói của mình một cách khéo léo sẽ làm mọi chuyện biến chuyển theo hướng tốt đẹp hơn. Nên khi biết , câu chuyện đang đi theo hướng xấu là em sẽ lái theo kiểu phân tích cái đúng của từng người , chờ hai bên dịu xuống rồi tìm một chủ đề khác để chuyển ngay.CON BÊNH MÌNH MÀ CÓ LỜI KHÔNG PHẢI THÌ TÔI CHỈNH NGAYLê Thị Mai , 42 tuổi , huyện Sông Hinh , tỉnh Phú YênVới tôi , con cái cũng có nghĩ suy và cách cư xử riêng của chúng , nếu cứ áp đặt chúng theo những nghĩ suy , xúc cảm , quan niệm của người lớn thì sẽ tạo thói quen xấu có tác động đến một điều gì đó đến các cháu sau này. Ông bà ta dạy “cha me sinh con trời sinh tính” , nhưng cái trời sinh ấy cũng từ trong nhà mà ra. Dạy con không nhất thiết phải nói bằng lời , nên để cho chúng nhìn hành động của người lớn mà rút ra bài học. Gia đình nào cũng có lúc thế này , thế nọ , là người phụ nữ trong nhà , mình phải biết khéo léo lựa lời hay dụng binh “im lặng là vàng” khi chẳng may có xích mích. Có những khi con cái vì bênh mình mà có lời không phải thì tôi chỉnh ngay , tránh để chúng có thói quen vì nghĩ suy tạm thời mà thiếu tôn kính với bất kì ai. Thỉnh thoảng CŨNG CẦN “QUYỀN TRỢ GIÚP” TỪ CON CÁIHuỳnh Văn Quý , 43 tuổi , huyện Tân Phú , tỉnh Đồng NaiTôi không tán đồng với phương án sử dụng con cái như một công cụ phục thù người nhà. Việc đó không những làm “đối phương” cảm thấy hao hụt mà còn có xác xuất thương tổn con cái. Khi xảy ra mâu thuẫn , đưa lại hiệu quả tốt nhất là người lớn nên bình tĩnh , ngồi lại với nhau và tự giải quyết. Tuy nhiên , để hạ nhiệt , thỉnh thoảng cũng cần sử dụng đến “quyền trợ giúp” từ con cái: nếu như khi mẹ giận hờn , không nấu cơm thì mấy phu phụ sẽ kết thành một phe: tuyệt thực , ăn mì gói! Thương chồng , xót con , nhất mực mẹ sẽ trút giận và lại nấu cơm cho cả nhà thôi.Ý Nhi ghiEm thấy nhà nào cũng có cãi nhau , mình đứng về phe nào cũng không hay. Có lần gần nhất , vì chuyện hơi lớn , em phải méc mẹ để mẹ trò chuyện với ba. Tại em không nói được nên để mẹ nói có hiệu quả hơn. Nhìn chung , em thấy nói không hay về “đối phương” trước mặt con cái là không ngay thẳng. Điều đó sẽ làm thương tổn hình tượng về người sinh ra mình. Theo em , đưa lại hiệu quả tốt nhất ba mẹ đừng cãi nhau trước mặt các con mà nên tìm không gian riêng để nói chuyện.Gia đình em thuộc kiểu truyền thống ba thế hệ và hơi nặng lễ giáo nên trong nhà ít khi xảy ra cãi vã lớn tiếng. Mọi người đều quý trọng lẫn nhau nên chưa bao giờ em bị lôi kéo về phe ai cả. Khi chưa đến tuổi trưởng thành có lần chứng kiến cảnh cãi vã , thậm chí vợ bị chồng hành động tàn ác ở nhà láng giềng , em bị ám ảnh nhiều nên về sau rất sợ khi thấy bác mẹ to tiếng với nhau. Lớn hơn một tí , em thấy nếu có thêm tiếng nói của mình một cách khéo léo sẽ làm mọi chuyện biến chuyển theo hướng tốt đẹp hơn. Nên khi biết , câu chuyện đang đi theo hướng xấu là em sẽ lái theo kiểu phân tích cái đúng của từng người , chờ hai bên dịu xuống rồi tìm một chủ đề khác để chuyển ngay.Với tôi , con cái cũng có nghĩ suy và cách cư xử riêng của chúng , nếu cứ áp đặt chúng theo những nghĩ suy , xúc cảm , quan niệm của người lớn thì sẽ tạo thói quen xấu có tác động đến một điều gì đó đến các cháu sau này. Ông bà ta dạy “cha mẹ sinh con trời sinh tính” , nhưng cái trời sinh ấy cũng từ trong nhà mà ra. Dạy con không nhất thiết phải nói bằng lời , nên để cho chúng nhìn hành động của người lớn mà rút ra bài học. Gia đình nào cũng có lúc thế này , thế nọ , là người phụ nữ trong nhà , mình phải biết khéo léo lựa lời hay dụng binh “im lặng là vàng” khi chẳng may có xích mích. Có những khi con cái vì bênh mình mà có lời không phải thì tôi chỉnh ngay , tránh để chúng có thói quen vì nghĩ suy tạm thời mà thiếu tôn kính với bất kì ai. Tôi không tán đồng với phương án sử dụng con cái như một công cụ phục thù người nhà. Việc đó không những làm “đối phương” cảm thấy hao hụt mà còn có xác xuất thương tổn con cái. Khi xảy ra mâu thuẫn , đưa lại hiệu quả tốt nhất là người lớn nên bình tĩnh , ngồi lại với nhau và tự giải quyết. Tuy nhiên , để hạ nhiệt , thỉnh thoảng cũng cần sử dụng đến “quyền trợ giúp” từ con cái: nếu như khi mẹ giận hờn , không nấu cơm thì mấy phu phụ sẽ kết thành một phe: tuyệt thực , ăn mì gói! Thương chồng , xót con , nhất mực mẹ sẽ trút giận và lại nấu cơm cho cả nhà thôi.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét